Theo UBND tỉnh Lai Châu, Cảng hàng không Lai Châu được Thủ tướng Chính phủ xác định trong Quy hoạch phát triển giao thông vận tải hàng không tại Quyết định số 236/QĐ-TTg ngày 23/02/2018 về việc phê duyệt điều chỉnh quy hoạch phát triển giao thông vận tải hàng không giai đoạn đến năm 2020, định hướng đến năm Siêu thanh thai giúp ba mẹ nhận diện sớm nam nữ của trẻ. TẠI SAO SIÊU ÂM NHẦM TRAI THÀNH GÁI Ba mẹ cần biết được thời khắc siêu thanh để biết nam nữ thai nhi. Cụ thể: Tuần thứ 11 của thai kỳ, ba mẹ đã sở hữu khả năng biết được nam nữ của bé siêu thanh, tuy vậy Thể loại: Ngôn tình, Giới giải trí, Thanh mai trúc mã, Vườn trường, Ngọt, HE. Độ dài: 88 chương + 2 phiên ngoại. Nguồn convert: nhien1987 tangthuvien. Bìa: Chị Tâm Tít Tắp. Editor: Thùy Linh. NOTE: Truyện chủ yếu thiên về tình cảm gia đình, tuyến tình cảm lãng mạn chậm nhiệt. Truyện Ngôn Tình Mới, HE | Lời cầu hôn ngọt ngào | Tập 17 – Cháu Gái Siêu Sao | MC Mộc Di Diễn Đọc ————————— Xin chân thành cảm ơn các bạn đã dành thời gian xem video của kênh. Cô gái Đồ Long - Hồi 49 một trong những 102 chương hồi tác phẩm Cô gái Đồ Long của tác giả truyện kiếm hiệp Kim Dung. Hãy cùng khám phá những tình tiết diễn biến hấp dẫn của truyện Cô gái Đồ Long ở Hồi 49 như thế nào. AVjYT. Link truyện gốc EditorThùy Linh Số chương 90 Văn án Cô bé vừa không được mẹ ngó ngàng, ba cô lại siêu bận rộn, thế là nghĩ ra một cách cực kì hay ho, đem cô đưa đến nhà ông nội chưa từng gặp bao giờ. Nhìn bóng dáng ba mình như chạy trối chết, không dám đến nhà ông nội, cô nhóc cảm thấy dường như mình đã lọt hố... Park Y/n đeo cái cặp nhỏ, đứng trước cửa biệt thự, đối mặt với một người đàn ông gợi cảm vừa mới bơi xong - "Anh gì ơi... Em muốn tìm ông nội em, Park Jihoon." Jihoon ngồi xổm xuống, dùng sức nhéo gương mặt trắng nõn của cô bé, sốt ruột hỏi "Nhóc con, tìm tôi có chuyện gì." Y/n nhìn anh đẹp trai tám múi trước mặt, lần đầu tiên trong đời cô bé thấy nghi ngờ về cách gọi "Ông nội". ... Park Jihoon từng được bình chọn là "Người mẫu quyến rũ nhất thế giới, Ảnh đế thiên tài, Thần thoại không tuổi", nhưng tính khí thì nóng nảy, nói chuyện không được bình thường. Một năm nọ, có một tay săn ảnh đã chụp được cảnh một cô bé kéo áo Jihoon khóc lóc ăn vạ. Vì vậy hot search trở nên nháo nhào - Hai giờ sau, hot search bị xóa đi, Jihoon đăng một bài- "Trong ảnh là cháu gái tôi, con bé khóc lóc vì tôi lỡ vứt ảnh không đứng đắn của thần tượng nó, bắt nó bỏ đi ấy mà." Khi người hâm mộ còn đang đau khổ vì "Idol giấu chuyện sinh con còn chưa đủ, ngay cả cháu gái còn có luôn rồi", Watanabe Haruto, đội trưởng của đội thể thao điện tử siêu nổi tiếng, cũng tung ra một bộ ảnh khiến người ta phải chảy máu mũi - "Bức ảnh đó không quan trọng, anh còn đẹp hơn, em có thích không." Chương 1 Nhà mình đúng là nghèo thật Edit Thùy Linh Beta Thùy Linh Chạng vạng tối, chiếc quạt cũ trong lớp mầm non kêu cót két. Trước cửa phòng học, các bạn học nhỏ tung tăng đi ra ngoài nắm tay bố mẹ ra về. Các bạn học nhỏ trong lớp ngày càng ít đi, nhưng Lục Chúc Chúc lại không hề nóng vội, tay cô bé cầm bút chì màu vẽ một bông hoa hồng vàng trên giấy. Cô bạn Tưởng Thanh Lâm ngồi cùng bàn lấy hình dán hình ngôi sao nổi tiếng mà mình lén mua ra, dán từng tờ một lên trên mặt sách. “Chúc Béo, cho cậu cái này nè.” Cô gái nhỏ nhích lại gần, dán một tấm vào vở của Lục Chúc Chúc. Lục Chúc Chúc nhìn hình dán, tò mò hỏi “Đây là ai á?” “Thần tượng mình đấy, Lục Hoài Nhu.” “Lục Hoài Nhu là ai vậy?” “Là một anh vô cùng đẹp trai, hát hò hay nhảy múa gì đều đỉnh cao, còn diễn phim cổ trang trên ti vi nữa cơ.” Tưởng Thanh Lâm giới thiệu như thể cô bé thuộc trong lòng bàn tay, “Mẹ mình nói, từ nhỏ mẹ mình đã xem phim anh ấy đóng đến khi lớn lên, mẹ mình cũng thích anh ấy lắm.” “Mẹ cậu xem phim của anh ấy lớn lên.” Lục Chúc Chúc giơ ngón tay ra đếm, “Vậy bây giờ anh ấy còn lớn tuổi hơn mẹ cậu, thế thì không nên gọi là anh, phải gọi là ông cơ.” Tưởng Thanh Lâm biết Lục Chúc Chúc học Toán rất giỏi, cô bé bĩu môi, chỉ lên hình dán nói “Tuổi tác không quan trọng mà! Cậu nhìn anh ấy đi. Có chỗ nào già đâu mà kêu là ông, phải là anh.” Lục Chúc Chúc chớp mắt, nhìn người đàn ông trên hình, thoạt nhìn đúng là trẻ tuổi thật, đẹp trai, so với người ba đẹp trai của cô bé thì… đẹp trai hơn rất nhiều! “Ơ, thần tượng của mình là Einstein …” Bạn học nhỏ Tưởng Thanh Lâm hào phóng nói “Được rồi, mình tặng thần tượng của mình cho cậu rồi thì sau này Lục Hoài Nhu cũng là anh cậu!” “Một ông già thì có gì để mà thần tượng!” “Bởi vì ông ấy rất vĩ đại mà, thuyết tương đối của ông ấy…” Lời còn chưa dứt, một người phụ nữ xinh đẹp đứng ngoài cửa vẫy tay với Tưởng Thanh Lâm. “Ơ, không nói với cậu nữa, mẹ mình tới đón mình rồi.” “Tạm biệt, ngày mai gặp lại nhé.” Sau khi Tưởng Thanh Lâm rời đi, Lục Chúc Chúc thử gỡ hình dán trên giấy ra, nhưng mà quyển vở quá mỏng, vở sẽ bị xé xấu đi. Lục Chúc Chúc thở dài, không thể làm gì khác hơn là để “Thần tượng” Lục gì đó nằm trên vở của cô bé, gần sát với hình của Einstein. Ở cửa, cô Trần chủ nhiệm cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, bây giờ đã hơn 30 phút kể từ lúc tan học. Ba mẹ của Lục Chúc Chúc vẫn chưa đến. Cô đi đến ngồi bên cạnh chỗ cô gái nhỏ, cười hỏi, “Lục Chúc Chúc, hôm nay là ba hay mẹ đến đón con vậy?” Lục Chúc Chúc bỏ bút chì màu xuống, nhìn cô, thuận miệng đáp, “Ưm, con không biết.” Cô Trần lại hỏi “Vậy ba mẹ con đang làm gì đấy?” “Ba con thì đang kêu gọi mọi người mua hàng, mẹ thì nhảy nhót, bắn tim cảm ơn các máy bay, du thuyền lớn.” Cô Trần nghe cô bé nói chuyện không đầu không đuôi, sau một hồi ngẫm nghĩ thì mới bừng tỉnh hiểu ra “Ba mẹ của Chúc Chúc là nhân viên bán hàng online đúng không?” “Cô Trần, nhân viên bán hàng online là gì thế ạ?” Cô bé ngồi bên cạnh tò mò hỏi. “Con biết rồi, nhân viên bán hàng online là những người không làm việc, chỉ biết ở nhà chơi máy tính! Mẹ con nói, những người như thế chỉ có mà lừa tiền, anh con còn bị bọn họ lừa mấy chục nghìn rồi!” Lời của một đứa bé khác làm các bạn nhỏ xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán. Cô Trần liền giải thích “Bán hàng online cũng là một công việc bình thường, chỉ là phương thức làm việc không giống như ngày xưa, tuy phong cách làm việc khác nhưng đó cũng là một nghề tự lực cánh sinh, không nên phân biệt đối xử.” Các bạn nhỏ nghiêm túc gật đầu. Cô Trần nhìn Lục Chúc Chúc, phát hiện cô bé đang cảm kích cười với cô. Cô gái nhỏ năm nay còn chưa tới 6 tuổi, tóc thắt hai bím, gò má trắng nõn, toát ra vẻ bụ bẫm, lúc cười lên có hai má lúm đồng tiền ngọt ngào, vô cùng đáng yêu, Cô Trần vừa mới tốt nghiệp đại học, mỗi lần nhìn Lục Chúc Chúc, nguyện vọng muốn có con gái của cô lại tuôn trào mãnh liệt. Nhất định phải đẻ một đứa đáng yêu như Lục Chúc Chúc! Ở tuổi này là tuổi đáng yêu nhất của các bé gái, nếu cô có một tiên nữ bảo bối nhỏ như vậy chắc chắn sẽ cưng chiều trong lòng bàn tay… Thế mà bây giờ cô bé lại bị bỏ rơi lại ở trường học như thế này, thật là đau lòng! Đang nói chuyện, lại có vài bạn học được ba mẹ đón về, cô Trần đi ra ngoài phòng học gọi điện cho ba của Lục Chúc Chúc. Ba của cô bé là nhân viên bán hàng online, đang live stream chèo kéo bán hàng, bận đến mức không thể nghe điện thoại, nói thư ký đang trên đường đến đón. Cô Trần tắt đèn trong phòng, nói với Lục Chúc Chúc, “Chúc Chúc, có một chú sẽ tới đón con ngay, chúng ta đi ra cổng trường đợi nhé.” “Vâng ạ, cô Trần.” Lục Chúc Chúc nhặt chiếc cặp hình Doraemon của mình lên, nắm tay cô Trần đi ra ngoài. “Lục Chúc Chúc thật tội nghiệp, không có ba mẹ đến đón!” Lục Chúc Chúc quay đầu lại, thấy bạn học Ninh Dung Nhi đang nắm tay mẹ, đứng bên xe Mercedes, lè lưỡi trêu chọc cô bé. Cô bé nói nhân viên bán hàng online lừa tiền vừa nãy cũng chính là Ninh Dung Nhi. “Không có ba mẹ đón! Lục Chúc Chúc đáng thương, đáng thương, thật đáng thương!” Lục Chúc Chúc nói “Cậu cũng rất đáng thương.” “Tại sao mình lại đáng thương?” “Con công trên vai cậu bị rụng hết lông rồi, trơ trụi luôn, tội nghiệp quá.” “Cậu nói bậy bạ gì đó!” “Mình không nói bậy.” Lục Chúc Chúc chân thành nói “Cậu phải cẩn thận một chút nhé, nếu chim công không vui thì cậu cũng sẽ gặp chuyện xấu đấy.” “Nói gì không hiểu!” Ninh Dung Nhi kiêu ngạo quay đầu, không thèm để ý tới Lục Chúc Chúc không có ba mẹ. Lục Chúc Chúc nhún vai, cũng không thèm để ý nữa. Từ nhỏ cô bé đã khác biệt so với các bạn khác, thế giới trong mắt cô bé là thế giới muôn màu muôn vẻ của các loài sinh vật, vì vậy cô bé có thể nhìn ra những thuộc tính động vật đằng sau mỗi người. Ví dụ như Ninh Dung Nhi, trên bả vai của cô bé là một con công kiêu ngạo, vì thế bình thường Ninh Dung Nhi ở trong lớp luôn nói chuyện hống hách. Con công này chính là động vật thuộc tính của Ninh Dung Nhi. Còn của cô Trần là gà cú tốt bụng, cho nên cô Trần luôn che chở bao dung các bạn nhỏ, vừa kiên nhẫn lại dịu dàng. Mà những động vật thuộc tính này sẽ quyết định tính cách của mỗi người. Tương tự, trạng thái của các thuộc tính động vật này có liên quan trực tiếp đến tính cách và nhân phẩm của bọn họ. Ví dụ như Ninh Dung Nhi ở trong lớp rất kiêu căng, vì gia đình giàu có nên cảm giác vượt trội hơn nhiều, làm nhiều bạn học khó chịu. Dần dần, Lục Chúc Chúc thấy con công trên vai cô bé bắt đầu rụng lông. Ý là, cô bé sắp gặp chuyện xấu. Ninh Dung Nhi không thể nào nhận ra được số phận của mình, cho nên lẩm bẩm “Hừ, mình không có đáng thương, nhà mình có xe lớn! Lục Chúc Chúc mới đáng thương, đồ không có ba mẹ, đồ bỏ đi…” Nhưng mà, còn chưa nói xong thì một tiếng “Uỳnh” vang lên, chiếc xe phía sau đâm thẳng vào xe Mercedes của nhà Ninh Dung Nhi, đuôi xe bị nát đến mức biến dạng. Mẹ của Ninh Dung Nhi hét ầm lên “Không có mắt à! Lái xe kiểu gì thế! Anh đâm hư xe tôi rồi đấy, cái xe này tận 8 triệu! Anh bồi thường nổi không!” Ninh Dung Nhi nhìn xe nhà mình bị đâm có một cái lỗ lõm sâu, mặc dù cô bé không biết 8 triệu là bao nhiêu nhưng bực mình giậm chân, quay đầu liếc nhìn Lục Chúc Chúc. Lục Chúc Chúc dang hai tay ra. “Mẹ! Là Lục Chúc Chúc nguyền rủa chúng ta đấy! Nhất định là như thế!” Ninh Dung Nhi hổn hển nói “Cậu ấy vừa mới nguyền rủa chúng ta! Lục Chúc Chúc là kẻ xấu!” Cô Trần tức giận nói “Ninh Dung Nhi! Trẻ con thì không được mê tín, cũng không được nói xấu bạn như vậy!” Mẹ của Ninh Dung Nhi dĩ nhiên là vô cùng tôn trọng cô giáo, vội vàng kéo tay Ninh Dung Nhi nói xin lỗi Lục Chúc Chúc. Ninh Dung Nhi vừa khóc vừa nói xin lỗi. “Không sao đâu.” Lục Chúc Chúc không muốn so đo. . Ngay lúc này, một chiếc xe màu đen đi tới, dừng trước cổng trường. Chú trợ lý bước xuống mở cửa xe “Xin lỗi cô giáo, hôm nay ông chủ tôi nhận một đơn hàng lớn nên bận quá, trên đường lại bị kẹt xe nên tới trễ.” Cô Trần bất mãn trong lòng “Nhờ anh chuyển lời đến ông chủ của anh Người lớn bận đến mấy cũng phải đặt con em lên hàng đầu, đây là trách nhiệm của ba mẹ không thể đùn đẩy.” Lần đầu tiên Lục Chúc Chúc thấy cô Trần nghiêm túc như vậy, cho dù các bạn học làm sai bài thì cô Trần cũng không tức giận. Cô bé thấy con gà cú trên vai cô Trần đang ra vẻ chiến đấu “Bây giờ anh định đưa con bé đi đâu?” Chú trợ lý thành thật trả lời “Đến nơi làm việc của ông chủ.” “Tại sao lại không về nhà?” “Ông chủ bận live stream, nhà cũng không có ai cả.” “Rốt cuộc mọi người bị làm sao vậy! Đứa bé này còn chưa đến 6 tuổi! Thật là quá đáng!” Lục Chúc Chúc vội vàng nắm tay cô Trần, nói “Nhà con rất nghèo, nếu như ba không kiếm tiềm thì Chúc Chúc không được ăn gà KFC đâu ạ, cô Trần đừng trách ba con, ba con rất khổ.” Cô gái nhỏ nắm lấy tay cô Trần làm trái tim cô mềm nhũn, một cô bé hiểu chuyện như vậy không khỏi làm người khác đau lòng. Nhưng mà cô Trần vừa ngẩng đầu lên thì thấy rõ hãng xe ở trước mắt, là một chiếc Bentley rẻ nhất là 4 triệu. Cô bé còn đang lo mình không còn đủ tiền ăn gà KFC??? … Con nít thật ra thì cũng không hiểu giàu nghèo là gì, cái có thể biết duy nhất chính là những bạn nhỏ có gia đình giàu có trong lớp, mỗi ngày đều thay một bộ đồ mới, không mặc lặp lại, cô bé thì không có nhiều đồ như vậy, thậm chí còn không bằng Tưởng Thanh Lâm. Không những đem đồ chơi đến trường, mà các bạn còn có máy chơi game, iPad, cho nên cô bé cho rằng nhà mình rất nghèo, thậm chí còn nghèo hơn cả nhà Tưởng Thanh Lâm. Lục Chúc Chúc không có tính đua đòi, mặc dù cũng thấy hâm mộ các bạn có nhiều quần áo đẹp nhưng nguyện vọng lớn nhất của cô bé chính là có thể đi ăn gà rán KFC cùng bố mẹ vào mỗi cuối tuần, thế là vui nhất! Phòng làm việc của ba nằm trong một căn nhà rộng hơn 100m2 ở khu thương mại trung tâm thành phố. Chúc Chúc vừa vào cửa, các chú, các cô đều vây quanh — “Chúc Chúc tới rồi!” “Cục cưng, lại đây ăn quà vặt nào.” … Chúc Chúc bị mọi người vây quanh, ngồi vào ghế sô pha, bọn họ bày ra đủ loại quà vặt trước mặt Chúc Chúc. Mọi người biết, lời nói của cô bé Chúc Chúc là vàng, là bạc, lần nào cũng có thể giúp mọi người tránh khỏi những việc xui, cho nên cô bé nổi tiếng nhất ở đây, còn nổi tiếng hơn cả ba của cô bé – “Chúc Chúc, giúp chú xem xem, hôm nay chú có thể trúng vé số không.” “Chúc Chúc, dạo gần đây cô hay xui xẻo lắm, con xem xem có phải cô bị chơi xấu không.” “Mọi người đừng vây quanh Chúc Chúc nữa.” Chú trợ lý đi tới, đuổi mọi người đi ra “Làm những việc mình cần phải làm đi.” Các chị nhéo gương mặt nhỏ bé của Chúc Chúc, để lại đồ ăn vặt trên bàn cho cô bé. Chú trợ lý đưa Chúc Chúc đến bàn làm việc bên cạnh, xoa đầu cô bé, nói “Chúc Chúc, trên bàn chú có bài tập của con đó, đừng để ý bọn họ, ba con live stream xong rồi sẽ đưa con về nhà.” “Vâng ạ, con cảm ơn chú.” “Con đói không? Muốn ăn cái gì chú đi mua cho con.” “Ưm, không cần đâu ạ, bây giờ con không đói.” “Đói thì nói chú nhé.” “Vâng ạ!” Chú trợ lý là một người tốt. Chúc Chúc nhìn con chuột túi đang ngáp trên vai chú trợ lý, vì vậy cô bé đưa ngón tay ra, chạm vào chóp mũi của nó. Chuột túi cảm nhận được Chúc Chúc, nó lập tức vui vẻ lên, tinh thần phấn chấn, cọ qua lại trên đầu ngón tay của Chúc Chúc. Chúc Chúc nói nhỏ với nó “Đừng ngủ gật nha!” Chuột túi nghe lời gật đầu. Nếu như sinh linh ngủ gật thì chủ nhân cũng sẽ gặp chuyện xấu. Lúc này, điện thoại của chú trợ lý vang lên, chú lên sân thượng nghe điện thoại — “Cái gì! Qua cơn nguy kịch! Mẹ con bình an rồi hả! A! Thật là tốt quá! Tôi tới liền!” Chú trợ lý để điện thoại xuống, hớn hở ra mặt “Vợ tôi sinh con rồi! Là con gái!” Mọi người xung quanh chúc mừng, Lục Chúc Chúc cũng nói “Chúc mừng chú!” Chú cảm động muốn khóc “Cảm ơn Chúc Chúc nhé!” Chúc Chúc nhìn con chuột túi đang vui vẻ trên vai chú, trong túi của nó còn lộ ra cái đầu nhỏ của chuột túi con. Thật tốt quá. … “Thật là cực phẩm, một món ăn trân quý mỹ vị! Ăn vô cùng ngon!” Lục Chúc Chúc nghe giọng nói vô cùng khoa trương của ba mình đang live stream, cô bé tặc lưỡi, nhảy khỏi ghế làm việc, đi tới trước cửa phòng live stream, nhìn vào bên trong — Ba đang lột một tép tỏi, màu đen. “Hôm nay tôi xin giới thiệu loại thực phẩm chống oxy hóa này cho mọi người. Nó có tác dụng tốt đối với bệnh tiểu đường và cao huyết áp! Vị chua chua ngọt ngọt rất ngon! Mua đi!” Ba sắp bỏ tép tỏi đen vào trong miệng, nhắm mắt lại nhai, vẻ mặt vô cùng hạnh phúc khi ăn món ăn mỹ vị này. Lục Chúc Chúc thấy trên bàn trà cũng có mấy củ tỏi , cô bé tò mò cầm lên, lột vỏ ra, bên trong là tép tỏi đen thùi lùi. Ăn ngon thật không? Lục Chúc Chúc ngập ngừng đưa tép tỏi vào miệng, chưa kịp ăn đã ngã quỵ xuống ghế sô pha vì mùi hăng nồng. “Ọe ~~~” Cô bé nôn mửa một trận mới tỉnh hồn lại. Thấy cô bé khó chịu, một chị gái đi tới hỏi “Bà cô nhỏ, thứ này em không nên ăn đâu… Chị đây ăn lần nào thì ói lần đấy.” “Chị, cái này là cái gì vậy ạ?” “Tỏi đen, đây là đơn hàng lớn của chúng ta, phải bán đi.” “Cái này bao nhiêu tiền ạ?” Chị gái nhún vai “Chắc giá gốc cũng chỉ mấy xu.” Lục Chúc Chúc nhìn vẻ mặt hạnh phúc của ba mình, ba thật tội nghiệp quá, vì kiếm mấy xu thôi mà phải ăn thứ như vậy. Híc, nhà mình đúng là nghèo thật. … Mười giờ tối, live stream của ba kết thúc, sau khi đi tới ghế sô pha thì thấy Lục Chúc Chúc đang ngủ, vì vậy ba cởi âu phục ra, đắp lên người cô bé. Ba thấp giọng hỏi nhân viên làm việc bên cạnh “Mẹ con bé còn chưa tới đón à?” “Đã gọi điện rồi ạ, bên kia nói tối nay phải chơi game cùng fan, không rảnh.” Ba liếc mắt, đi tới bên cửa sổ, cầm điện thoại lên gọi điện — “Hôm nay em nên đi đón Chúc Chúc!” Mẹ Chúc Chúc “Con gái cũng không phải là của riêng em!” “Em bộn bề nhiều việc lắm, đang chơi game đây này.” “Cái gì! Chơi game là lý do sao! Em là mẹ đó!” “Em cũng bận đến mười giờ! Cơm tối cũng chưa ăn! Anh đừng có mà quá đáng!” … Chúc Chúc bị tiếng ồn đánh thức, nhìn ba đang đứng bên cửa lớn, lại còn đang thở hổn hển — “Vậy bây giờ làm sao?” Mẹ Chúc Chúc “Làm sao nữa, chúng ta bận thì đưa đến nhà ba mẹ anh thôi!” Lời nói của ba chậm lại “Em điên rồi à!” Mẹ Chúc Chúc “Ông bà nội trông cháu không phải là chuyện nên làm sao.” “Anh… Mẹ anh mất sớm rồi.” Mẹ Chúc Chúc “Vậy ba anh đâu! Chắc là vẫn còn khỏe!” Vừa nhắc tới vị kia nhà mình… sắc mặt của ba lập tức ảm đạm. Đã nhiều năm không liên lạc với cái người tính khí thất thường kia, thậm chí người kia còn không biết là mình đã có một đứa con gái. Nếu đột nhiên đưa con bé qua… Run sợ. Bị chặt chân chắc là nhẹ nhất rồi. Chương trước ✦ Chương sau CHỊ ĐÂY LÀ CHÁU GÁI CỦA SIÊU SAO Tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa Thể loại Showbiz, eSport, thanh mai trúc mã – thanh xuân vườn trường, cảm động, tình thân, sủng, ngọt ngào, hài hước, HE Độ dài 88 chương – 2 ngoại truyện Tình trạng Hoàn edit Lục Hoài Nhu – một ngôi sao nổi tiếng lúc hiện giờ, cuộc đời anh đã trải biết bao nhiêu sóng gió, để có được ngày hôm nay, dưới ánh đèn rực rỡ là tất cả vất vả, khó khăn, hy sinh và mất mát. Cứ ngỡ anh đã có thể bình tĩnh trước mọi bão táp cuộc đời này nhưng đến một ngày nọ, anh gặp phải một cảnh tượng bất ngờ đến hoang đường. Một cô nhóc 5 tuổi, mặt mũi lấm lem, quần áo bẩn hết cả lên ngồi trước cổng nhà gọi anh hai tiếng “Ông nội”. Lục Hoài Nhu cảm thấy thế giới này điên rồi, anh thế mà lại có đứa cháu 5 tuổi, đã vậy cô nhóc còn bị thằng con trời đánh bỏ nhà ra đi từ lâu vứt cho anh để anh chăm sóc vài hôm. Đang lúc định phát hỏa lại nhìn thấy cháu nội với đôi mắt tròn xoe nhìn mình, anh đành phải để bé tá túc vài ngày, và thế là cuộc sống của cả Lục Chúc Chúc 5 tuổi và ông nội bước sang một trang mới hoàn toàn. Khi còn nhỏ Lục Hoài Nhu được ba mẹ nuông chiều, lớn thì có vợ chăm sóc, sau khi vợ mất thì có người chị sinh đôi lo lắng, vì được nhận tình yêu thương như thế nên lúc bắt đầu sự nghiệp ông khá liều mạng không để ý đến gia đình, dùng hết thời gian để đi quay phim, đến khi vợ mất, con trai Lục Tùy Ý cũng vì thế mà phản nghịch từ mặt ông, hai bàn tay trắng gầy dựng sự nghiệp. Dù không nói ra, nhưng Lục Hoài Nhu vẫn cảm thấy nuối tiếc vì chưa hoàn thành hết trách nhiệm của một người chồng và một người ba. Lục Chúc Chúc đến như ánh sáng chiếu đến thế giới đầy cô độc của ông lúc bấy giờ. Lục Chúc Chúc là một cô bé tinh nghịch nhưng cũng rất hiểu chuyện, bé biết ba mẹ không sống cùng nhau, họ cũng rất bận, thường xuyên quên mất bé, thế nhưng bé không oán trách ba mẹ của mình đâu, bé biết ba mẹ cũng thương bé, nhưng do công việc bận rộn không dành thời gian cho bé được. Cho đến khi bé đến sống với ông nội, chỉ là bé không thề ngờ rằng ông nội lại trẻ và đẹp trai như thế, mặc dù hơi hung dữ, nhưng bé cũng chẳng sợ ông chút nào, vì bé nhận thấy ông rất yêu thương bé, tình yêu thương của ông còn lớn hơn cả ba mẹ của bé lúc bấy giờ. Vì bé mà ông nội dù quay phim đến khuya vẫn về nhà kể chuyện cho bé ngủ, đến trường đưa đón bé, cũng thường dành thời gian cuối tuần đưa bé đi chơi, còn vụng về nấu ăn, tập thắt tóc cho bé. Từ khi trở thành ông nội, dường như thế giới của Lục Hoài Nhu chỉ toàn xoay quanh cô cháu gái bảo bối Tiểu Tiểu Lục của mình mà thôi. Dù thương cháu đến đâu, nhưng Lục Hoài Nhu cũng biết rằng, Tiểu Tiểu Lục cần được lớn lên trong vòng tay của ba mẹ, đó mới là môi trường tốt nhất cho cô bé, và thế là chính tay anh đưa thứ quý giá nhất của anh trả về cho ba mẹ của Lục Chúc Chúc mất rồi. Thật may cô nhóc bảo bối dù thường ngày luôn khắc khẩu với anh, nhưng bé biết ba thì còn có mẹ ở bên, còn ông nội thì từ khi bà nội mất luôn cô độc một mình, bé thương ông nội, chỉ muốn về vòng tay của ông tung hoành lớn lên và bên ông cả đời. Ông đã hứa, chỉ cần ông còn ở đây, thì bé sẽ có thể vô ưu mà trưởng thành, bé sẽ không để ông thất hứa đâu. ——- Bên cạnh những ngày tháng sống trong sự bảo bọc của ông nội và cả bà họ Lục Tuyết Lăng, bé con Lục Chúc Chúc còn gặp được anh trai sát vách Cảnh Tự, thiếu niên thiên tài lạnh lùng trong mắt người xung quanh, nhưng với bé, anh là bông hoa hồng vàng đẹp nhất từ và bé cũng thích anh Cảnh Tự nhất trên thế gian này. Cả hai cùng nắm tay nhau đi qua năm tháng thơ dại vui tươi hồn nhiên, nhưng khi trưởng thành ai cũng phải đối mặt với chia ly, với lời hứa gặp lại nhau ở Đại học, cả hai cô cậu bé đã luôn cố gắng từng ngày vì lời hẹn ước năm đó. Rồi khi biến cố ập đến với Cảnh Tự, kéo cậu vào vũng bùn tăm tối đồng thời làm cho lời nói năm nào dang dở và không thể thực hiện được nữa. Vào hôm Cảnh Tự gặp nạn, Lục Chúc Chúc mơ thấy anh bị ngọn lửa nuốt chửng, đóa hoa hồng trên vai anh bị thiêu rụi đến xót xa, ánh mắt anh đau đớn và tuyệt vọng khiến Chúc Chúc tỉnh lại nức nở mà gọi cho anh, nhưng từ đêm hôm đó, anh bốc hơi khỏi thế giới của mất rồi. Đem theo niềm hy vọng vô bờ, cô gặp lại Cảnh Tự, nhưng điều đó lại làm cô bé đau đớn đến bóp nghẹt, đóa hoa hồng của anh đã tàn tạ, anh không còn rạng rỡ nữa mà trở nên trầm lặng cùng vết bỏng cực lớn sau lưng. Điều đó làm cho Lục Chúc Chúc xót anh vô cùng, anh Cảnh Tự của cô đang bị bùn lầy kéo đi từng chút một, cô nỡ lòng nào nhìn anh rơi vào tuyệt cảnh chứ, vì thế, anh ơi cùng em bước ra ánh sáng nhé. ——- Ngày Cảnh Tự bị nhốt trong căn phòng hỏa hoạn, nhìn cánh hoa của mình bị ngọt lửa nuốt chửng, anh cũng đem thân mình xuống đầm lầy không thể nào thoát khỏi. Nhưng may mắn sâu trong lòng anh vẫn còn giữ một chút tia sáng của cuộc đời, đó chính là Lục Chúc của anh. Dù dặn lòng phải rời xa khỏi cô bé, rằng anh đang ở sâu trong bóng tối không xứng với cô, nhưng một lần nữa, Lục Chúc Chúc đã xoa dịu mọi đau thương của anh. Thế giới dù cho đã từng tàn nhẫn với anh đến thế nào nhưng Lục Chúc của anh vẫn ở đấy, vẫn là ánh sáng soi đường anh về. Vậy nên, Cảnh Tự muốn một lần nữa chấp nhận thế giới này, anh muốn làm lại từ đầu, muốn đem đến cho cô bé của anh một tương lai tươi đẹp, anh chấp nhận điều trị tâm lý, cũng từng bước đi đến con đường đỉnh cao trong thế thao điện tử. Sau này, anh sẽ che chở và bảo vệ cô suốt thời gian còn lại. Thế giới đã từng bỏ mặt anh, chính cô đã kéo anh ra khỏi vũng bùn tăm tối, là ánh sáng, là chi tiết duy nhất và cuối cùng trong cuộc đời anh. ——- Ngoài ra câu chuyện của những cặp đôi xung quanh cũng đặc sắc không kém, Lục Hoài Nhu nửa đời luôn chìm đắm tron sự nghiệp nhưng rất yêu thương vợ mình, sau khi vợ mất ông hằng đêm ông vẫn luôn trò chuyện với tấm hình của vợ mình. Hay câu chuyện cùng sự chờ đợi 10 năm của Dương Duệ dành cho Lục Tuyết Lăng, cả câu chuyện oan gia của bố và mẹ của Lục Chúc Chúc. Tất cả đều được lồng ghép hài hòa đan xen khiến người đọc đi hết cung bậc cảm xúc này đến cung bậc cảm xúc khác. “Chị đây là cháu gái của siêu sao” không chỉ nói về tình yêu, ở đây còn có cả tình thân ấm áp. Từ khi Tiểu Tiểu Lục bước vào cuộc đời Lục Hoài Nhu, đã trở thành viên ngọc ông bảo vệ đến suốt cả cuộc đời, đến tận khi về già, Lục Hoài Nhu quên hết mọi thứ, chỉ nhớ mỗi cô cháu gái nhỏ của mình. Từ khi Lục Chúc Chúc 5 tuổi, ông đã tạo ra cả một bầu trời để che chở cô cháu dưới đôi cánh của mình, đến tận khi về già cũng chỉ có một mong muốn rằng thế giới sẽ mãi dịu dàng với Tiểu Tiểu Lục của ông, vì đó là món quà quý báu nhất mà đời này ông được ban tặng. Bên cạnh nội dung thú vị và đa dạng, truyện còn được chuyển ngữ khá mượt mà. Vậy nên, trong mùa dịch này, nếu bạn cần một câu chuyện ấm áp nhưng cũng không kém phần hóm hỉnh thì đừng chần chờ chi nữa, “Chị đây là cháu gái siêu sao” sẽ không làm bạn thất vọng đâu. Đọc truyện tại Thể loại Ngôn tình, Giới giải trí, Thanh mai trúc mã, Vườn trường, Ngọt, Cảm động, Gia đình, HEĐộ dài 88 chương + 2 phiên ngoạiEditorThùy LinhVăn ánCó một đôi cha mẹ cực kì không đáng tin là như thế nào???Hỏi cô bé Lục Chúc Chúc năm tuổi, chắc chắn không bé vừa không được mẹ ngó ngàng, ba cô lại siêu bận rộn, thế là nghĩ ra một cách cực kì hay ho, đem cô đưa đến nhà ông nội chưa từng gặp bao bóng dáng ba mình như chạy trối chết, không dám đến nhà ông nội, cô nhóc cảm thấy dường như mình đã lọt hố...Lục Chúc Chúc đeo cái cặp nhỏ, đứng trước cửa biệt thự, đối mặt với một người đàn ông gợi cảm vừa mới bơi xong —“Anh gì ơi… Em muốn tìm ông nội em, Lục Hoài Nhu.”Lục Hoài Nhu ngồi xổm xuống, dùng sức nhéo gương mặt trắng nõn của cô bé, sốt ruột hỏi “Nhóc con, tìm tôi có chuyện gì.”Lục Chúc Chúc nhìn anh đẹp trai tám múi trước mặt, lần đầu tiên trong đời cô bé thấy nghi ngờ về cách gọi “Ông nội”.*Lục Hoài Nhu từng được bình chọn là “Người mẫu quyến rũ nhất thế giới, Ảnh đế thiên tài, Thần thoại không tuổi”, nhưng tính khí thì nóng nảy, nói chuyện không được bình năm nọ, có một tay săn ảnh đã chụp được cảnh một cô bé kéo áo Lục Hoài Nhu khóc lóc ăn vậy hot search trở nên nháo nhào —“Tuyến mười tám từ đâu ra mà dám ôm ảnh đế nhà chúng ta vậy!”“Ké fame đến độ không cần mặt luôn hả? Ngay cả thiên vương mà cũng dám ăn vạ!”Hai giờ sau, hot search bị xóa đi, Lục Hoài Nhu đăng một bài trên Weibo —“Trong ảnh là cháu gái tôi, con bé khóc lóc vì tôi lỡ vứt ảnh không đứng đắn của thần tượng nó, bắt nó bỏ đi ấy mà.”Người hâm mộ???…Khi người hâm mộ còn đang đau khổ vì “Idol giấu chuyện sinh con còn chưa đủ, ngay cả cháu gái còn có luôn rồi”,Cảnh Tự, đội trưởng của đội thể thao điện tử siêu nổi tiếng, cũng tung ra một bộ ảnh khiến người ta phải chảy máu mũi ——“Bức ảnh đó không quan trọng, anh còn đẹp hơn, em có thích không.”Hai bài đăng trên Weibo lần lượt lên hot search, người hâm mộ xỉu ngang xỉu dọc!Lục Chúc Chúc. Đúng là cô gái được trời chọn!Đại tiểu thư nhà ảnh đế x Trúc mã quán quân game sport nhà bênLục Hoài Nhu trơ mắt nhìn thằng nhóc Cảnh Tự phá phách bên nhà hàng xóm suốt ngày chạy qua chạy lại muốn đưa Chúc Chúc rời miệng Lục Hoài Nhu luôn bảo cô mau thu dọn đồ đạc đi nhanh, nhưng bên trong ánh mắt lại chua xót, hận tại sao ngay lúc đầu mình không chuyển nhà sớm hơn!Từ khóa tìm kiếm Nhân vật chính Cảnh Tự, Lục Chúc Chúc ┃ Vai phụ ┃ Cái khácMột câu tóm tắt Ông cháu battle hằng ngày. Tên truyện Cháu gái của siêu sao Tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa Thể loại Hiện đại, giới giải trí, thanh mai trúc mã, vườn trường, HE. CP Đại tiểu thư nhà ảnh đế x Trúc mã quán quân game sport nhà bên Editor / Link đọc onlytlinh Giới thiệu Năm Lục Chúc Chúc được 5 tuổi, cô bé bị ba mẹ vô trách nhiệm ném tới nhà ông nội mà mình chưa gặp mặt bao giờ. Lục Chúc Chúc đeo cái cặp nhỏ, đứng trước cửa biệt thự, đối mặt với một người đàn ông gợi cảm vừa mới bơi xong — “Anh gì ơi… Em muốn tìm ông nội em, Lục Hoài Nhu.” Lục Hoài Nhu ngồi xổm xuống, dùng sức nhéo gương mặt trắng nõn của cô bé, sốt ruột hỏi “Nhóc con, tìm tôi có chuyện gì.” Lục Chúc Chúc nhìn anh đẹp trai tám múi trước mặt, lần đầu tiên trong đời cô bé thấy nghi ngờ về cách gọi “Ông nội”. * Lục Hoài Nhu từng được bình chọn là “Người mẫu quyến rũ nhất thế giới, Ảnh đế thiên tài, Thần thoại không tuổi”, nhưng tính khí thì nóng nảy, nói chuyện không được bình thường. Một năm nọ, có một tay săn ảnh đã chụp được cảnh một cô bé kéo áo Lục Hoài Nhu khóc lóc ăn vạ. Vì vậy hot search trở nên nháo nhào — “Tuyến mười tám từ đâu ra mà dám ôm ảnh đế nhà chúng ta vậy!” “Ké fame đến độ không cần mặt luôn hả? Ngay cả thiên vương mà cũng dám ăn vạ!” Hai giờ sau, hot search bị xóa đi, Lục Hoài Nhu đăng một bài trên Weibo — “Trong ảnh là cháu gái tôi, con bé khóc lóc vì tôi lỡ vứt ảnh không đứng đắn của thần tượng nó, bắt nó bỏ đi ấy mà.” Người hâm mộ ??? … Khi người hâm mộ còn đang đau khổ vì “Idol giấu chuyện sinh con còn chưa đủ, ngay cả cháu gái còn có luôn rồi”, Cảnh Tự, đội trưởng của đội thể thao điện tử siêu nổi tiếng, cũng tung ra một bộ ảnh khiến người ta phải chảy máu mũi —— “Bức ảnh đó không quan trọng, anh còn đẹp hơn, em có thích không.” Hai bài đăng trên Weibo lần lượt lên hot search, người hâm mộ xỉu ngang xỉu dọc! Lục Chúc Chúc. Đúng là cô gái được trời chọn! Lục Hoài Nhu trơ mắt nhìn thằng nhóc Cảnh Tự phá phách bên nhà hàng xóm suốt ngày chạy qua chạy lại muốn đưa Chúc Chúc rời đi. Ngoài miệng Lục Hoài Nhu luôn bảo cô mau thu dọn đồ đạc đi nhanh, nhưng bên trong ánh mắt lại chua xót, hận tại sao ngay lúc đầu mình không chuyển nhà sớm hơn !

cháu gái của siêu sao