Mở mắt ra lần nữa, hắn phát hiện mình đã xuyên vào trong sách, trở thành bạch nguyệt quang trong lòng ác boss phản diện. Ác boss tra tấn hắn, quyết tâm không chiếm được tâm cũng phải chiếm được người của hắn. Cố tình, Túc Bạch hắn tới lúc chết vẫn chỉ thích nam chủ. Bạn đang đọc truyện Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công của tác giả Duyên Cầu Bán Thế. Câu chuyện bắt đầu khi ừa ngủ được một giấc, Tịch phát hiện ra mình biến thành tiện thụ trong một bộ đam mỹ thanh xuân vườn trường. Lại còn là cái loại đánh mãi không chết, cãi không lại, đuổi không đi, thân thể mềm nhũn nước mắt ròng ròng. Về cốt truyện của Bạch Nguyệt Quang thì không nói nhiều lắm, cũng chỉ có mấy chương đầu xuất hiện, hơn nữa, đặc điểm chủ yếu chính là tiện, tiện hết chỗ nói, dựa vào lòng si tình bệnh hoạn của mình mà được tra công chú ý, cuối cùng cũng không thể đợi hắn Đánh giá: 8.7/10 từ 353 lượt. Hán Việt: Xuyên thành tra công đích hí tinh bạch nguyệt quang [ xuyên thư ] Edit + Beta: Kidoisme. Tình trạng: Hoàn Thành | Edit: 02/08/2020. Mới nhất: Chương 67 [ Hoàn chính văn ] Thể loại: Đam mỹ, Nguyên Sang, Xuyên thư, 1v1, Vườn trường, HE. Couple: Ngạo 9.31 /10 trên tổng số 39 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tác Giả: Thành Na Tra. Tình Trạng: Đang Cập Nhật. Cổ Đại Đam Mỹ Đô Thị Hệ Thống Xuyên Không Xuyên Nhanh. 3RZ1LB. Đánh giá từ 25 lượt Bạn đang đọc truyện Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công của tác giả Duyên Cầu Bán Thế. Câu chuyện bắt đầu khi ừa ngủ được một giấc, Hạ Tịch phát hiện ra mình biến thành tiện thụ trong một bộ đam mỹ thanh xuân vườn còn là cái loại đánh mãi không chết, cãi không lại, đuổi không đi, thân thể mềm nhũn nước mắt ròng đến mức không có tôn nghiêm, tiện đến mức người người đều ghét, tiện đến mức nhân loại hận không thể góp chung mỗi người ngụm nước bọt mà dìm cho đến tra công kia cũng cảm thấy như vậy câu nhiều nhất hắn nói với Hạ Tịch chính là “Phiền !” “Ghê tởm !” “Cút !”2Hạ Tịch túm chặt ống quần hắn, trong mắt như ẩn chứa nước ” Anh đừng bỏ em mà….Anh muốn em làm gì em đều làm theo…Chỉ cần anh đừng đi…đừng đi mà anh…”Thẳng cho đến một ngày Tần – tra công – Việt trong lúc vô tình mở quyển sách mà Hạ Tịch coi như bảo bối [ Như thế nào để lấy lòng đàn ông ], thấy quyển sách trống huơ trống hoắc, chỉ có bảy chữ to đùng bên trong “Diễn viên tự học.”3Mà ở một chỗ trống khác, lại có một dòng chữ được viết bằng nét bút xuất hiện trong vô số bức thư tình mà hắn nhận được “Mỗi ngày đều phải ghi nhớ, thằng ngu Tần Việt, ông đây là bố cậu !”Tần Việt “Giải thích ?”Hạ Tịch “Em khổ quá mà….”Bên cạnh đó, bạn cũng đừng bỏ lỡ Công lược không luồn cúi nam nhân, Bá chủ vạn linh chi hệ thống. Tác giả Duyên Cầu Bán Thế Edit Kidoisme. Tần Việt tuy nói bị thương khá nặng, nhưng may mắn không có ảnh hưởng đến xương cốt, ít nhất cũng bảo vệ được cái mũi cao thẳng như người mẫu, tuy nhiên gương mặt kia ít nhiều trông cũng xanh xanh tím tím đáng sợ vô cùng, lúc đi vào phòng y tế, còn bị một hàng dài nữ sinh vây quanh đòi đưa thuốc khiến Tần Việt tức đến mức muốn ngửa mặt lên chửi tục. Hạ Tịch bên cạnh nhìn gương mặt đen như đít nhôm của nam chính, nhịn cười đến ná thở, cật lực đem Tần Việt giấu ra sau lưng, một bộ dáng như kị sĩ bảo vệ công chúa "Anh lùi vào trong đi." Tần - công chúa - Việt theo bản năng muốn từ chối, nhưng lời vừa lên đến miệng lại không có cách nào nói ra được, vô cùng biệt nữu mà nhận lấy "thành ý" của cậu, trong lòng không nhịn được bồi thêm câu "ít ra cậu còn chút lương tâm" Giáo viên phòng y tế là một bác sĩ có gương mặt hiền từ, chỉ cần nhìn thao tác cũng đủ biết ông thường xuyên phải xử lý mấy tình huống tương tự. Một tay ông cầm bông rửa sạch vết thương cho Tần Việt, một bên thì lải nhải "Mấy đứa là trẻ con, học hành thì không chịu học, suốt ngày gây gổ đánh nhau, nhìn đi, đánh luôn thành đầu lợn rồi này!" Tần Việt ".........." Hạ Tịch ngồi bên cạnh nhìn trộm, gương mặt Tần Việt trông sưng hơn lúc nãy khá nhiều, hầu như một bên mặt đều thành một màu xanh lá, còn hơi rách da, trông tổng thể hình khối như lệch luôn về một phía. Đặc biệt là cái mũi còn có thêm vài vết lằn của bóng, cực kì buồn cười. Lúc này Tần Việt đang trưng ra bộ mặt "không còn gì lưu luyến" nghe bác sĩ "khuyên nhủ". Thật không thể ngờ rằng, vị nam chính được sinh ra dưới vầng hào quang của tác giả còn phải chịu đựng loại nhục nhã này. Bình thường đều là người ta hâm mộ hắn, nhường nhịn hắn, bây giờ còn phải cắn môi nghe người khác lên lớp, tương phản này khiến Hạ Tịch không nhịn được cười ra tiếng. "Còn dám cười?" Động tác của bác sĩ hơi dừng lại, nghiêm túc lườm sang. Hạ Tịch "............" Em sai rồi, bác sĩ xin lỗi em đi. Cậu lập tức thu lại thái độ, trở lại bộ mặt bé ngoan tiêu chuẩn "Nếu em nói đây là do cơ thể em điều tiết lên xuống, ở bụng vận hành sinh ra phản ứng sinh lý, thầy có tin không ạ?" Bác sĩ nhìn chằm chằm cậu vài giây, sau đó cười lạnh một tiếng "Nói sướng miệng nhỉ?" Hạ Tịch ".........." Tự đào mồ, không thể sống. "Tuy tuổi của tôi lớn, nhưng tôi không mù!" Ánh mắt ông hơi lóe "Mấy đứa ranh con các cậu, làm gì có thù oán gì lớn, chỉ toàn học đòi đánh nhau." "Đặc biệt là cậu!" Bác sĩ chỉ vào Hạ Tịch "Khí huyết cường tráng không để dành vào mục đích đúng đắn, lại đi xả hết lên người cậu ta, tôi nói không đúng à? " Tần Việt ".........." Không, thầy sai rồi. Cậu ta thích em lắm. Hạ Tịch "........." Vị bác sĩ này có đọc tâm thuật đúng không, việc cậu muốn đánh thằng ngu này vậy mà ông ấy cũng biết. Nhưng mà, cậu không có cái gan đấy, chỉ dám len lén đánh trong lòng thui. "Được rồi, vậy là sạch rồi đấy." Bác sĩ ném bông bẩn vào thùng rác, vẫy Hạ Tịch lại "Cậu bôi thuốc cho cậu ta đi." Hạ Tịch ngạc nhiên "Em á?" Bác sĩ híp mắt đầy nguy hiểm "Làm sao? Định trốn trách nhiệm?" Học sinh cấp ba nóng tính đánh nhau là chuyện bình thường, nhưng có vài trường hợp, đánh xong cũng kết thù, hai bên đều không vừa mắt nhau. Thế nên bác sĩ trong trường ngoài khám bệnh còn phải nhận luôn chức vụ giảng hòa, suy cho cùng người trẻ tuổi bồng bột, không muốn hạ mình đi xin lỗi đối phương, nhưng chỉ cần vài hành động, vẫn có thể trở thành anh em tốt. "Cầm lấy" Bác sĩ đem tăm bông nhét vào tay Hạ Tịch "Dùng cái này xoa thuốc, đừng để chạm vào nước nóng." Ông nói xong cũng chả cần hai người kia đáp lại, đi luôn ra ngoài, thậm chí còn tri kỷ đóng cửa "Bôi xong thì về, nhớ khóa cửa cho tôi đấy." Tần Việt ".........." Hạ Tịch cảm thấy chả có vấn đề gì cả, dù sao cũng là lỗi của cậu đem đại ca người ta ném thành ra như vầy, bởi vậy nên chủ động đi qua, định chăm sóc Tần Việt. " Anh quay đầu sang kia đi." Cậu nói. Tần Việt cũng không hiểu tại sao lại nghe lời Hạ Tịch, cậu vừa nói xong thì ngoan ngoãn dịch đầu. Hạ Tịch thuận tay thuốc lên vết thương của hắn, kết quả vừa chạm vào liền dứt ra ngay. Tần Việt??? "Nơi này sáng quá." Hạ Tịch giải thích. Hiện tại đang là giữa trưa, ánh sáng chiếu từ cửa số vừa vặn hắt lên ghế, khiến cho mắt cậu nhất thời không thích ứng được. Tần Việt định nói cậu không được thì để tôi, hắn cũng không phải bị què nhưng Hạ Tịch đã nhanh hơn một bước, búng tay một cái "Anh, mình lên giường đi!" !!! Tần Việt không biết nghĩ đến điều gì, gương mặt nháy mắt đỏ bừng. Nhưng vì mặt hắn đã thành cái đầu heo nên Hạ Tịch không phát hiện ra. Cậu ta định sờ mó mình!!! Đồ chó con dính người lại giở trò cũ!!! Không phải đâu, không phải đâu, bây giờ là ban ngày, kể cả cậu ta muốn rù quyến hắn chắc cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ như thế!!! Nếu vào ngày bình thường, Tần Việt đã sớm nhảy dựng lên chửi, nhưng bây giờ mặt hắn rất đau, hoàn toàn không nhìn ra chủ nhân chuẩn bị trở mặt. Hạ Tịch lại càng không biết trái tim nam chính lòng vòng, thấy hắn cứ ngồi yên thì mở miệng giục "Anh, mau lên đây." Tần Việt vừa ngẩng đầu đã thấy Hạ Tịch ngồi trên giường, tăm bông cùng thuốc cũng để hết xuống đấy. Chẳng hiểu vì sao trong đầu hắn lại liên tưởng đến gái thanh lâu quyến rũ nằm trên giường, ăn mặc lụa là gấm vóc tiếp khách trong phim truyền hình, tức thời thấy lạnh cả sống lưng. "Ờm" Tần Việt lên tiếng, tự nhiên mình bị gì vậy, sợ cậu ta chắc. Giường trong phòng y tế là giường đơn, cả hai người ngồi lên cũng hơi chật. "Em bắt đầu nhé." Hạ Tịch giơ miếng tăm bông lên quơ quơ trước mặt hắn, đánh tiếng trước. Tần Việt rất không kiên nhẫn gật đầu một cái. Bôi thuốc mà nghe cứ như chuẩn bị làm việc không muốn cho người ta biết vậy. Hạ Tịch chấm nước thuốc, chậm rãi để sát vào má Tần Việt, sau đó nhẹ nhàng lau trên vết thương của hắn "Em dùng lực có mạnh quá không?" Có, gần quá. Gần đến mức hô hấp của hai người như quấn vào nhau. Từ góc độ nhìn của Tần Việt, hắn có thể nhìn thấy rõ từng sợi mi cong dài của cậu, thậm chí từng cái lông tơ như ẩn như hiện. Tần Việt hơi nhấc mắt, liền đụng đến con ngươi đen như mực, đang phản chiếu bộ dáng của hắn. Người này như không nghe được hắn nói, cố tình còn dựa sát vào hơn nữa, con ngươi linh động chớp liên tục "Dạ?" Con bà nó còn dùng giọng mũi! Thịch, thịch, thịch, thịch! Tim của Tần Việt lại bắt đầu đập loạn, ừ bừa một tiếng, không muốn cho Hạ Tịch nhìn thấy mình đang bất thường. Hạ Tịch nghe được câu trả lời, nghiêm túc bôi thuốc hơn, tuy nói hai người đối mặt với nhau, nhưng Hạ Tịch không chú ý hắn cho lắm, chỉ lo bôi thuốc, cũng không chú ý hô hấp của cậu thậm chí còn phun lên mặt nam chính. Phạm quy quá... Từ lúc cha mẹ sinh thành cho đến nay, Tần Việt còn chưa tiếp xúc gần với người ta như vậy bao giờ. Chó con dính người này, hình như rất dịu dàng... Đột nhiên trên mặt chạy qua một trận đau nhức, đem Tần Việt từ trên trời cao lôi xuống hiện tại, đau đến nỗi hắn hít vào một hơi. "Em xin lỗi, em xin lỗi." Hạ Tịch vội vàng nhận sai, giọng nói tràn ngập quan tâm "Đau lắm không ạ?" Đau thấy ông bà ông vải luôn, nhưng Tần Việt thấy gương mặt nhỏ nhắn của cậu như thế cũng không đành lòng đả kích, chỉ đành thở dài "Không..." "Em biết mà...." Hạ Tịch đau đớn ôm mặt "Em so với anh cũng đau khác gì..." Tần Việt buồn bực "Cậu thì đau cái gì?" Hạ Tịch che ngực, làm bộ dáng Tây Thi đau tim, vô cùng khẳng định "Em đau lòng!" - - Tác giả có điều muốn nói Hạ - chuyên nói lời ong bướm - Tịch Online. Kidoisme Dịch bệnh đang diễn biến nghiêm trọng, mọi người chú ý bảo vệ sức khỏe nha! Tác giả Thanh Hoa Nhiên vừa giới thiệu đến chúng ta một câu chuyện huyễn huyễn khá hay mang tên Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Yểu Mệnh, Ta Cùng Vai Ác HE. Với lối hành văn nhẹ nhàng, tác giả viết chắc tay không thừa vừa đủ, có thể sẽ làm cho bạn đọc cảm động, đặc biệt tính cách nam nữ chính rất thú vị lại còn rất thông án truyện Tang Viễn Viễn tình cờ xuyên vào một quyển tiểu thuyết cổ đại huyền huyễn ngược luyến, thành bạch nguyệt quang hồng nhan bạc mệnh sớm qua đời của nam dung của quyển tiểu thuyết ba xu nàyNam chính yêu nàng, các nam phụ cũng yêu chính cũng bởi vì sở hữu một khuôn mặt giống nàng đến 7,8 phần nên bị đám đàn ông vừa yêu vừa ngược đãi, thương thân lại trắc thân. Tình cảm của nữ chính cùng nam chính gặp nhiều trắc trở cẩu huyết không ngừng, ngược thân đến chết đi sống lại, kết cục còn có thể hạnh phúc Viễn Viễn "Ngại quá bổn cô nương đây một không muốn chết hai không chịu được ngược luyến, cho nên ta lựa chọn đi theo vai ác. Quấy rầy rồi, xin cáo từ."Vai ác híp đôi mắt lại, tư thái lười biếng, khóe môi ý cười như xuân phong ấm áp –"Bên người ta...... chỉ có địa ngục."Nàng trầm tư ba giây."Địa ngục có đất không?""....... toàn bùn khô mục nát""Có nước không?""....... Máu thì nhiều".Hắn muốn nhìn thấy nàng kinh hoàng thất thố, muốn chờ nàng thét chói tai chạy đi, không ngờ nữ tử này mặt lại dại ra, ba giây sau hai mắt ẩn ẩn tỏa ánh sáng -"Ây, vừa lúc cần đi đổi không khí một chút!"..... [ công mau xuyên, công sủng thụ chữa khỏi tô sảng hướng, chính văn thụ thị giác phương pháp sáng tác rất nhiều, lôi nói đừng tiến vào! ]Vương Vị Sơ, một cái vừa thấy liền rất có lệ pháo hôi người qua đường Giáp tên, hắn nhân sinh cũng đích xác thực pháo hôi,Hắn bị phụ thân từ sơn thôn tiếp về nhà, chuyện thứ nhất chính là bị làm thương phẩm bán cho Trình gia,Trình gia Trình tiên sinh anh tuấn tiêu sái, tuổi trẻ tài cao, hắn nhìn lên thả ái mộ Trình tiên mà toàn thành đều biết Trình tiên sinh lòng có bạch nguyệt quang, theo đuổi mấy năm cầu không được, mà hắn liền bạch nguyệt quang 1% cũng không đến gia yến thượng, Vương Vị Sơ gặp tới rồi bạch nguyệt quang Sầm Nghiêu,Vị này tự phụ ưu nhã, lạnh nhạt không thể thân cận bạch nguyệt quang, ở bàn hạ ngoéo một cái hắn chân……-[ lại bài một lần lôi! Văn án chỉ là cái thứ nhất thế giới khái quát, tự cắt chân thịt, toàn văn một cái kịch bản, thụ bị bạch nguyệt quang công cứu rỗi, chữa khỏi. Cẩu huyết cẩu huyết tô sảng ngọt, thêm thô đánh dấu. Bạch nguyệt quang mới là xinh đẹp đại mãnh 1! Đừng trạm sai rồi! ]Tag Ngọt văn, mau xuyên, sảng vănTừ khóa tìm kiếm Vai chính Sầm Nghiêu, Vương Vị Sơ ┃ vai phụMột câu tóm tắt Mau xuyên, công sủng thụ, bạch nguyệt quang là công

xuyên thành bạch nguyệt quang của tra công